Skip to content

17. cực trị và điểm bất động

📌 1. Cực trị của hàm số

Định nghĩa: Điểm cực trị là những điểm mà tại đó hàm số đạt giá trị lớn nhất (cực đại) hoặc nhỏ nhất (cực tiểu) trong một vùng lân cận.

  • Điều kiện cần: Nếu f(x) có đạo hàm tại x_0, thì để x_0 là cực trị ta phải có:

        \[ f'(x_0) = 0\]

  • Điều kiện đủ:
  • Nếu f''(x_0) > 0x_0cực tiểu.
  • Nếu f''(x_0) < 0x_0cực đại.
  • Nếu f''(x_0) = 0 ⇒ cần xét thêm.

🔹 Ví dụ:

    \[ f(x) = x^2\]

  • f'(x) = 2x.
  • Giải f'(x)=0 \Rightarrow x=0.
  • f''(x) = 2 > 0x=0cực tiểu.

📌 2. Điểm bất động (Fixed Point)

Định nghĩa: Điểm bất động của hàm số f(x) là nghiệm của phương trình:

    \[ f(x) = x\]

  • Ý nghĩa: Khi áp dụng hàm f lên x, ta thu được chính nó ⇒ điểm đó “không di chuyển”.

🔹 Ví dụ:

    \[ f(x) = \cos x\]

  • Điểm bất động là nghiệm của \cos x = x.
  • Có một nghiệm duy nhất gần x \approx 0.739… (gọi là nghiệm Dottie).

✨ Tóm lại

Cực trị: nơi hàm đạt giá trị lớn nhất hoặc nhỏ nhất cục bộ.
Điểm bất động: nghiệm của phương trình f(x) = x.

Leave a Reply

error: Content is protected !!