















📌 1. Cực trị của hàm số
Định nghĩa: Điểm cực trị là những điểm mà tại đó hàm số đạt giá trị lớn nhất (cực đại) hoặc nhỏ nhất (cực tiểu) trong một vùng lân cận.
- Điều kiện cần: Nếu
có đạo hàm tại
, thì để
là cực trị ta phải có:![Rendered by QuickLaTeX.com \[ f'(x_0) = 0\]](https://vi.ksml4.com/wp-content/ql-cache/quicklatex.com-6d17ef4a378d841a0f12bf7ad0b4f93a_l3.png)
- Điều kiện đủ:
- Nếu
⇒
là cực tiểu. - Nếu
⇒
là cực đại. - Nếu
⇒ cần xét thêm.
🔹 Ví dụ:
![]()
.- Giải
.
⇒
là cực tiểu.
📌 2. Điểm bất động (Fixed Point)
Định nghĩa: Điểm bất động của hàm số
là nghiệm của phương trình:
![]()
- Ý nghĩa: Khi áp dụng hàm
lên
, ta thu được chính nó ⇒ điểm đó “không di chuyển”.
🔹 Ví dụ:
![]()
- Điểm bất động là nghiệm của
. - Có một nghiệm duy nhất gần
(gọi là nghiệm Dottie).
✨ Tóm lại
Cực trị: nơi hàm đạt giá trị lớn nhất hoặc nhỏ nhất cục bộ.
Điểm bất động: nghiệm của phương trình
.
